Thiết Đản và Nhị Nữu đều sợ cha, khác nhau ở chỗ, tốt xấu gì thì Nhị Nữu cũng biết đó là cha mình, vì không thân thiết nên mới không dám lại gần.
Thiết Đản thì sao, cậu bé hoàn toàn không quen biết Trịnh Vệ Hoa, cậu bé xem anh như người xa lạ tới nhà làm khách.
Nên Thiết Đản chẳng có chút hứng thú nào với anh, chỉ nhìn một cái rồi dời mắt đi, tiếp tục bắt Trần Vân chống lưng cho mình.
Đừng nhìn cậu bé này còn nhỏ mà xem nhẹ, thật ra không nhẹ chút nào, lúc chơi xấu ôm chân Trần Vân mà lắc, làm cô suýt thì đứng không vững.
Trịnh Vệ Hoa nhìn cảnh tượng trước mặt thì nhíu mày, trầm giọng nói: “Thiết Đản!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây