Trần Vệ Quân không ngốc, khi còn đi học cậu không tham gia lực lượng Hồng vệ binh, trái ngược với đa số với các học sinh cấp ba bây giờ, nền tảng của cậu rất vững chắc.
Lúc Trần Vệ Quân tốt nghiệp, phần lớn bạn học đều bán sách đi hết, còn cậu thì mang tất cả sách về nhà, cất ở dưới gầm giường.
Khi nghe Trần Vân nói kỳ thi đại học có thể sẽ được khôi phục, Trần Vệ Quân chỉ hận không thể lấy sách ra học ngay lập tức. Cậu rất gấp gáp, cảm thấy mình đã quên các kiến thức đã học ngày xưa nên thấy không yên tâm.
Trần Vân thấy cậu như vậy, cười nói: “Buổi tối em sẽ không mất ngủ đó chứ? Đó là lỗi của chị, đến lúc đó đừng để em dâu trách chị đấy.”
Trần Vệ Quân gãi đầu cười hì hì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây