Tiếu Nguyệt Trân nghĩ rồi nhịn cơn tức giận trong lòng xuống, xoay người bước nhanh rời khỏi đó, về nhà túm Trần Hữu Kim muốn đi ngay.
“Đi đâu thế?”
Trần Hữu Kim còn bưng chén: “Chờ một chút, cháu gái còn chưa ăn cơm xong mà.”
“Nó có phải con Vệ Quân không thì chưa biết được đâu!” Tiếu Nguyệt Trân cắn răng nói, hành vi của Tống Dân và Vương Tam Ni, cùng với vẻ ngoài không giống nhau của Đại Hoa và Trần Vệ Quân, giống như một cái gai đâm thật sâu vào trong tim bà.
“Không phải đã nói là đừng nói mấy lời bậy bạ này à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây