Vương Tam Ni nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu, nhìn thấy là Tiếu Nguyệt Trân thì không khỏi có chút thất vọng.
Tiếu Nguyệt Trân đi đến trước mặt cô ta: “Đừng khóc nữa, Vệ Quân đi làm rồi, cô có khóc đến chết thì nó cũng không nghe thấy đâu.”
Tiếng khóc của Vương Tam Ni dừng lại, lau nước mắt: “Mẹ, mẹ nói với Vệ Quân đi...”
“Tôi chỉ hận không thể để cô cút đi ngay bây giờ.” Tiếu Nguyệt Trân cắt ngang lời cô ta nói.
“Mẹ!” Bờ môi Vương Tam Ni run run, chỉ cảm thấy nhìn Tiếu Nguyệt Trân quá đáng ghét.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây