Áo khoác quân đội rất dài, sau khi đắp lên chỉ còn thừa ra vài ngón chân.
Trần Vân rụt nửa bàn chân vào trong, gối đầu lên đùi Trịnh Vệ Hoa, ngáp một cái, nhắm mắt lại.
Cô ngủ liên tục mấy tiếng, khi tỉnh lại nhìn thấy y tá đang rút kim ra giúp cô.
“Xong rồi sao?” Trần Vân ngẩng đầu lên.
“Ừ.” Trịnh Vệ Hoa đỡ cô dậy: “Chậm chút, vừa hạ sốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây