Tiếu Nguyệt Trân đã nghi ngờ từ lâu, chỉ giữ trong lòng không nói ra thôi: “Mấy người nam nữ thanh niên trí thức ở chung một chỗ, ai mà biết có thể xảy ra chuyện gì hay không.”
Bây giờ bà rất có thành kiến với Vương Tam Ni, có khuyên thế nào cũng vô ích.
Trần Vân nói mấy câu cũng không dỗ được, bèn bế Thiết Chùy ra.
Cậu bé vừa mới tỉnh ngủ, mở to hai mắt nhìn ngó xung quanh.
Trần Vân vừa bế con ra, Tiếu Nguyệt Trân lập tức không nói gì nữa, tươi cười vươn tay ra: “Để bà ôm một cái nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây