Mấy đứa Thiết Trụ còn phải đi học, ở trong bệnh viện một chút là đã phải đi, Tiếu Nguyệt Trân cũng phải quay về nấu bữa sáng cho con gái.
Trước khi đi bà nói với con gái: “Con đã có sữa chưa?”
Trần Vân ngẩn người, cả mặt đỏ lên, lắc đầu.
“Vậy thì nhanh lên chút, trễ nhất là ngày mai phải cho em bé uống sữa.”
Bà nhìn con gái cúi đầu không nói lời nào, vỗ cô một cái: “Có gì đâu mà ngại, nếu con không làm được thì nhờ Trịnh Vệ Hoa giúp cho.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây