Lần đầu Trịnh Vệ Hoa tiếp quản công việc bếp trưởng, phụ trách bỏ thức ăn vào, rồi lại vớt thức ăn chín ra, tự mình bận đến không có thời gian ăn cơm.
“Anh nghỉ chút đi.” Trần Vân kéo quần áo anh: “Anh cũng chưa ăn được hai miếng.”
“Không sao.” Trịnh Vệ Hoa lại vớt ra một miếng tàu hủ cho cô, lại gắp cho mình hai miếng cải trắng, một ngụm ăn hết, hỏi Trần Vân: “Còn muốn ăn gì?”
Trần Vân xoa bụng lắc đầu: “Em ăn no rồi.”
Thức ăn cô chuẩn bị quá nhiều, đến giờ vẫn còn lại hơn một nửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây