“Để anh xem xem nào.” Trịnh Vệ Hoa lại đụng vào bụng cô. Anh cảm nhận độ cong trong lòng bàn tay, giọng nói cũng chậm lại: “Gần đây con có ngoan không?”
Vừa dứt lời, như để trả lời vấn đề của anh, Trần Vân cảm thấy bụng mình hơi khác thường.
Như có con cá nhỏ đang thổi bong bóng trong bụng vậy.
Đây là lần đầu tiên Trần Vân cảm nhận được một cách rõ ràng sự tồn tại của đứa nhóc trong bụng mình. Một cảm giác cứ kỳ kỳ diệu khiến trong khoảng thời gian ngắn cô không biết nên phản ứng như thế nào mới phải.
Trịnh Vệ Hoa cũng cảm nhận được hành động này. Anh sững sờ hỏi: “Đây là... nó động đậy hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây