Bây giờ cô đã mang thai bốn tháng rồi nhưng trừ cái bụng ra thì những nơi khác đều không hề béo lên, khuôn mặt vẫn nho nhỏ, thậm chí làn da còn đẹp hơn trước kia, trắng hồng mịn màng như được phủ một tầng ánh sáng vậy.
Trần Vân cầm bàn chải đánh răng ra khỏi cửa, lại bị gió thổi cho giật mình một cái. Cô lạnh cóng run lẩy bẩy, tỉnh táo hơn rất nhiều.
Chờ đến khi cô đánh răng xong trở về thì Thiết Trụ và Thiết Đản cũng đã trở lại.
Trán hai anh em đều phủ một lớp mồ hôi, chỉ mặc một lớp áo lông hơi mỏng.
Trần Vân thấy vậy thì nhíu mày, cầm khăn mặt tới cho bọn nhỏ lau rồi dạy dỗ: “Mau lau đầu đi, mặc quần áo vào nữa. Trời lạnh vậy mà hai con chỉ mặc một chút như thế là muốn bị cảm phải không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây