Trên mặt đất có tiếng nước chảy xuống, Trần Vân cúi đầu nhìn: “Lát nữa sẽ khô.”
“Sẽ cảm lạnh mất.”
Trịnh Vệ Hoa từng chút từng chút vắt kiệt nước trên tóc, nước chảy ra làm ướt nhẹo ống tay áo anh.
Trần Vân quay đầu: “Để em tự làm đi.”
Anh từ chối, buông tay cởi bỏ khuy cài, xắn tay áo lên, một lần nữa vắt khô tóc thay cô, sau đó đổi cái khăn lau khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây