“Không sao, chỉ hỏi mấy câu thôi.” Trần Vân đứng cách anh nửa thước, hơi ngẩng đầu lên: “Anh thì sao, bây giờ đang là thời gian làm việc mà phải không?”
Trịnh Vệ Hoa nói: “Anh đến xem em thế nào.”
Một sĩ quan có cấp bậc giống anh được tự do nhiều hơn, có thể ra vào nơi đóng quân mà không cần báo cáo, chỉ cần không vượt quá thời gian là được.
Khi nói chuyện, mấy người chiến sĩ phụ trách thẩm vấn Trần Vân cũng đi ra, nhìn thấy Trịnh Vệ Hoa, bọn họ giơ tay chào.
Trịnh Vệ Hoa gật đầu, nói với Trần Vân: “Đi thôi, anh đưa em về.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây