Cuối cùng cô vẫn nhịn xuống, điều chỉnh lại vẻ mặt cho phù hợp rồi quay người nói: “Cô Ngô.”
“Thật là trùng hợp.” Ngô Mỹ Phương vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Trần Vân.
Hiện giờ Trần Vân chỉ cần nhìn cô ta liền cảm thấy lạnh sống lưng, cô phải cố gắng khống chế lắm mới không lộ ra điểm khác thường: “Thật trùng hợp, hôm nay cô đến sớm nhỉ?”
“Có lẽ do bánh chưng của cô Trần quá ngon nên tôi nóng lòng muốn dậy.”
Ngô Mỹ Phương nói xong, lại hỏi Trần Vân: “Còn cô thì sao? Tôi thấy sắc mặt của cô không được tốt lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây