Trần Vân định nói thì bị anh che miệng, Trần Vân thấy anh tìm dụng cụ,
hai ba động tác đã dỡ máy nghe lén, tháo một sợi dây ở trong đó ra, sau đó ném thứ đó qua một bên. Anh còn tìm quanh phòng một vòng để chắc chắn không còn thiết bị nào khác.
“Đó là máy nghe lén ngắn hạn, không dùng được bao lâu.” Trịnh Vệ Hoa nói: “Bây giờ không nghe được, có thể nói rồi.”
Trần Vân lại không biết nói gì, cô mấp máy môi, âm thanh nhẹ nhàng: “Em... vừa mới phát hiện ra thứ đó.”
“Ừ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây