Cô đưa bọn trẻ đến bệnh viện xử lý vết thương, nhớ rõ trên đầu Thiết Đản còn sưng một cục, nên cũng không thể giáo huấn được.
Tiếu Nguyệt Trân may quần áo xong trở về nhà thì thấy mặt ba đứa nhỏ đều rực rỡ màu sắc, hoảng sợ: “Đây là làm sao vậy?”
“Đánh nhau với người ta.” Trần Vân kể lại chuyện lúc trước.
“Vậy sao con không đi tìm bọn họ?” Tiếu Nguyệt Trân nhìn khuôn mặt của Nhị Nữu, đau lòng nói: “Nhìn mặt của mấy đứa nhỏ xem này, thành cái dạng gì rồi?”
“Mẹ, mẹ đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa, mặt Nhị Nữu đã bôi thuốc rồi, thật ra không nghiêm trọng lắm, bác sĩ nói sẽ không để lại sẹo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây