“Thế có phải hơi mệt cho Vệ Quân không? Anh lấy phiếu đơn giản hơn.”
“Vậy chúng ta sẽ thêm vào mười đồng nữa.” Trần Vân lắc lắc ngón tay: “Không thể nhiều hơn được.”
Trịnh Vệ Hoa phì cười: “Được, nghe em hết.”
Chớp mắt một cái mà Tiếu Nguyệt Trân đã qua đây ở được hơn nửa tháng rồi. Từ lúc bà ấy đến các loại đồ ăn đều rất phong phú.
Gần đây thời tiết càng ngày càng lạnh nên mấy mầm rau phát triển không tốt lắm. Ngày nào Tiếu Nguyệt Trân cũng phải đi ra ngoài ban công nhìn mấy lần. Lần nào trở về cũng lo lo lắng lắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây