Ánh đèn càng ngày càng gần rồi dừng lại dưới tòa nhà Gia Chúc, Trần Vân mở cửa sổ ra, ló đầu nhìn thử thì nhìn thấy một bóng người cực kỳ quen thuộc.
Đã về rồi!
Trái tim Trần Vân lập tức bình tĩnh lại, chạy đi mở cửa ngay, lại tắt bếp lò rồi vào phòng cầm một bộ quần áo sạch sẽ ra.
Một loạt hành động này được hoàn thành vô cùng nhanh chóng, chờ đến khi cô mang quần áo ra tới thì Trịnh Vệ Hoa vừa mới vào cửa.
Một ngày hai đêm này anh gần như không chợp mắt chút nào, tinh thần mỏi mệt, trên người toàn là nước bùn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây