Việc may vá của cô làm mấy tháng mà vẫn tệ như ngày đầu, những đường kim của cô cẩu thả đến mức ngay cả Trịnh Vệ Hoa cũng không nhìn nổi.
“Để anh làm.” Anh chìa tay ra.
Trần Vân kinh ngạc ngẩng đầu nói: “Anh biết?”
“Ừ.” Anh lấy cặp sách và kim, tháo đứt chỉ, gỡ bỏ những gì Trần Vân đã may trước đó, và bắt đầu sửa lại từ đầu.
Đây là lần đầu tiên thấy anh sửa đồ, tất cả đều tập trung xung quanh, Trần Vân bảo bọn trẻ đứng xa ra: “Đừng chắn ánh sáng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây