Cứ như vậy, dưới sự lo lắng của Thiết Trụ, Trần Vân đi theo cậu vào trường tiểu học, sau đó xoay người vào văn phòng.
Thiết Trụ thấy cô rời đi, ngây người tại chỗ một hồi lâu, trong lòng vô cùng mù mịt, rất muốn theo sau nhìn xem rốt cuộc mẹ kế đang làm gì nhưng lại sợ giáo viên phàn nàn.
“Trịnh Khải Niên!” Có người vỗ vai cậu: “Cậu ở đây làm gì? Phải vào học rồi.”
Thiết Trụ quay đầu, nhíu mày nói: “Mẹ tớ tới.”
“Ồ!” Người nọ kéo dài giọng nói: “Mẹ cậu tới trường học làm gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây