Lưu Lâm nhìn cô vài cái, đột nhiên lóe lên: “Có phải cô tới ngày không không?”
Tâm trí Trần Vân không ở đây, hoàn toàn không chú tâm đến Lưu Lâm đang hỏi cái gì, chỉ nói theo.
“Trời ạ, vậy sao cô không nghỉ ngơi đi?”
Cơ thể mẹ của Lưu Lâm rất yếu, tới ngày là đau đến lăn lộn ra đất, cô ta thấy cảnh này rồi, cho rằng Trần Vân cũng bị như thế nên để cô đi nghỉ ngơi.
Trần Vân lấy lại tinh thần mới nhận ra phản ứng của mình, vội vàng phủ nhận: “Không có không có, tôi… Không có tới ngày.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây