“Buổi sáng không kịp ăn nữa rồi, chúng ta cố gắng nhịn chút vậy.”
Trần Vân vừa nói vừa mở cửa nhà ra, nhìn thấy Trần Vệ Quân đang đi tới đi lui trong nhà trên thì hoảng sợ: “Em tới khi nào đấy?”
Trần Vệ Quân bị lời của cô làm cho ngớ người: “Chị, em đến từ lâu rồi mà. Chị ra mở cửa cho em chứ ai.”
“Có chuyện này sao?” Trần Vân hoàn toàn không nhớ rõ, nhưng nghĩ hẳn là cậu ấy nói thật: “Chờ lâu rồi phải không?”
“Chị thấy sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây