Chờ đến khi Thiết Trụ ngủ thiếp đi, Trần Vân đi ra khỏi phòng.
Trịnh Vệ Hoa đã thu dọn xong đồ đạc, hành lý để ở trên mặt đất, cứng rắn như anh vậy.
Trần Vân chậm rãi khẽ bước tới, không nói gì.
Trịnh Vệ Hoa cũng không mở miệng, tiến lên một bước nắm lấy tay cô, từ kẽ hở của ngón tay đan vào cô, cúi đầu gặm cắn cánh môi cô.
Hai người hôn nhau không rời, ánh đèn kéo bóng họ thật dài, bóng dáng của bọn họ từ điểm đang đứng, quay về một góc tường, ngày càng gần hơn cho đến khi họ đến sát nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây