Trần Vệ Quân cười khẩy một tiếng: “Mẹ anh miệng thối, anh bị đánh là chuyện rất hiển nhiên. Bây giờ anh lại còn muốn để tôi trả tiền cho anh á? Anh nằm mơ à?”
Trịnh Đại Cường nhếch miệng muốn phản bác nhưng lại không nghĩ ra được lời nào ngang hàng.
Dựa vào cha anh ta cũng vô dụng thôi vì chú hai Trịnh chẳng quan tâm đến chuyện gì trên đời, thế nên anh ta chỉ đành hướng ánh mắt về phía bí thư thôn.
Bí thư thôn nhìn thấy ánh mắt này thì lông mày giật giật.
“Vì sao hai nhà các người lại đánh nhau vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây