Sau khi anh chạy xuống sân, Bùi Sinh ngồi vào chỗ của anh, chống cằm nhìn xuống dưới, Tô Cẩn Du mặc áo bông màu đen, cằm quả bóng trong tay, đang cười híp mắt nói chuyện với người khác.
Bùi Sinh thích nhìn Tô Cẩn Du, dường như nhìn bao nhiêu lần cũng không đủ, đến bản thân cậu ấy cũng không hiểu cảm giác kỳ lạ này là gì, nhưng cậu ấy biết, Tô Cẩn Du đối xử với mình rất tốt, cho nên cậu ấy cũng sẽ đối xử tốt với Tô Cẩn Du.
“Cậu xuống đây thật à, được nha.”
Tô Cẩn Du vỗ vỗ quả bóng: “Chơi như nào?”
“Con mọt sách kia không biết chơi, không chấp với nó, chúng ta ba đánh ba chơi ở nửa sân bên kia.” Người đang nói chuyện là Dương Trí Tuệ, dáng người cao to, gia đình cũng có điều kiện, mấy học sinh ngoan đều ngại cậu ta, chỉ là bọn họ không dám nói mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây