Sáng hôm sau, Tô Cẩn Du và cậu chủ nhỏ ngồi trên chuyến xe sớm nhất, vừa lên xe cậu chủ nhỏ đã thấy không thoải mái.
Chiếc xe này không thể so sánh với xe hơi, mùi dầu quá nồng nặc, còn có mùi tạp nham khác, tinh thần của cậu chủ nhỏ có thể chịu được, thân thể cậu ấy lại không chịu được, chưa qua bao lâu mặt mũi đã tái mét.
Tô Cẩn Du cực kỳ đau lòng, cũng không quan tâm người bên cạnh có lạnh hay không, trực tiếp mở toang cửa sổ, sau đó cởi áo đắp lên người cậu ấy.
Gió nhẹ đem theo khí lạnh thổi bay mùi vị khiến cậu ấy khó chịu, mùi sữa quen thuộc vờn quanh chóp mũi, Bùi Sinh đã dễ chịu hơn rất nhiều.
Bùi Sinh quay đầu nhìn góc mặt Tô Cẩn Du, cậu ấy không hiểu vì sao luôn có người nói bọn họ giống nhau, rõ ràng chẳng giống nhau điểm nào, mắt của Tô Cẩn Du to hơn cậu ấy rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây