“Nghỉ ngơi một lát đi, đã mệt đến vậy rồi.” Tằng Thương Thủy hời hợt nói một câu, như là đại xá thiên hạ.
Lập tức độ thiện cảm của Tô Cẩn Du đối với hắn đã tăng lên ào ào.
Người tốt đây rồi!
“Đừng ngồi xuống, nóng mông.” Lại thêm một câu hời hợt nữa, khiến chân Tô Cẩn Du như mềm nhũn ra, không dám ngồi xuống, anh tựa vào cây thở hổn hển.
Giãy giụa bên bờ sinh tử đến trưa, đã đến thời gian ăn cơm trưa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây