“Còn nữa, sao mấy cậu lại đến đây thế, nói với người nhà như nào vậy?” Tô Cẩn Du sợ mấy tên nhóc này chán sống trốn nhà đi chơi, anh cần xác nhận một chút, đỡ phải đến khi có người tìm đến tận cửa.
“Tớ nói đến đây tìm cậu thì mẹ tớ đồng ý ngay, bà ấy con mua trái cây cho cậu nữa nè.” Đối với chuyện Khúc Đại Chí làm bạn với Tô Cẩn Du, thì bà ấy yên tâm, rất thỏa mãn, rất hài lòng, nếu Tô Cẩn Du không phải con trai, nếu không thì chỉ hận Khúc Đại Chí không thể lấy được Tô Cẩn Du về nhà.
Không có nguyên nhân gì khác, ở trước mặt Tô Cẩn Du thì Khúc Đại Chí ngoan ngoãn như chó cưng vậy.
Tô Cẩn Du quay sang nhìn Hạ Mỹ Thần.
“Tớ nói với mẹ đến tìm anh Hạ Nhất, nên mẹ tớ đồng ý, yên tâm không lộ đâu.” Hạ Mỹ Thần rất đơn thuần, đôi khi khôn vặt khiến người ta sợ hãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây