Tô Cẩn Du bị hù dọa rơi cả đũa: “Chị hai à, cơm có thể ăn bậy, nhưng không thể nói bậy được đâu, chúng ta có quan hệ gì đâu!”
Tô Cẩn Du thực sự hối hận, mùa đông năm ngoái Kim Diệp Tử trốn học ra ngoài chơi, giáo viên hết cách, nhưng lo lắng cô ấy là con gái ra ngoài chơi một mình không an toàn, vì vậy nhờ Tô Cẩn Du ra ngoài tìm.
Tô Cẩn Du thấy Kim Diệp Tử trốn sau nhà vệ sinh, cô ấy trốn ở góc tường, lạnh đến phát run, tay kẹp một điếu thuốc, híp mắt rít thuốc.
Đối với Tô Cẩn Du mà nói thì Kim Diệp Tử chỉ là bạn học, là bạn thân, càng được coi như là em gái của anh, Tô Cẩn Du biết sự gai góc trên người cô ấy đều là sự ngụy trang để bảo vệ chính mình, nhưng anh không muốn xảy ra tình trạng như ngày hôm nay.
Tô Cẩn Du đi đến, ngồi xổm bên cạnh Kim Diệp Tử, cô ấy giật mình, vội vàng ném điếu thuốc trong tay đi: “Sao cậu đi mà không có tiếng động vậy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây