Ôn Hinh nói anh ta giống như một cậu nhóc mới biết yêu.
Cũng đúng.
Hôm sau là thứ bảy, Ôn Lương vẫn phải đi làm, còn Tô Cẩn Du thì có thể nằm ngủ nướng trên giường, cậu ta đắc ý cười: “Nơi nào có áp bức, nơi đó có đấu tranh, bạn hiền, có giỏi thì nghỉ việc đi.”
“3 giờ chiều anh về, em ở nhà đợi anh.”
Ôn Lương thật sự đang cân nhắc xem có nên nghỉ việc hay không, nếu tự mình mở công ty, anh ta có thể dẫn Tô Cẩn Du đi làm cùng, sau này Tô Cẩn Du tốt nghiệp, cũng có thể sắp xếp cho cậu ta một công việc nhàn hạ trong công ty, nhưng với tính cách đó của Tô Cẩn Du, chắc là cậu ta sẽ không chịu ngồi yên đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây