Ôn Lương rất hài lòng, Ôn Hinh cũng rất hài lòng, tuy cô ấy biết rõ Tô Cẩn Du không phải người tốt, nhưng chỉ cần cậu ta có thể khiến anh trai cô ấy sống như một người bình thường là được.
Hơn nữa, cô ấy tin rằng anh trai mình có khả năng “trị” được Tô Cẩn Du.
Sáng thứ hai, Tô Cẩn Du vừa ngáp vừa bước xuống xe buýt, tay xách theo trái cây và đồ ăn vặt mà mẹ Tô mua cho cậu ta.
“Thật là...” Tô Cẩn Du bị người trên xe buýt chen lấn đến mức suýt chút nữa thì ói máu, nếu mẹ Tô không nằng nặc nhất quyết muốn tiễn cậu ta lên xe buýt thì đã không thèm chịu khổ như vậy.
Ngẩng đầu lên, Tô Cẩn Du lập tức muốn quay đầu chạy ngược lên xe buýt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây