Tuy tính tình nóng nảy, nhưng Tô Thư Nhan làm việc rất chu đáo, Tô Cẩn Du đi nhập học chẳng phải lo lắng gì cả, Tô Thư Nhan một mình chạy đôn chạy đáo, lo liệu đâu ra đấy.
Đợi đến khi chị ấy rảnh rỗi, Tô Cẩn Du vội vàng đưa cho chị ấy một chai nước: “Chị mệt rồi đúng không?”
Tô Thư Nhan vỗ mạnh vào người cậu ta: “Nói thừa.”
“Đau quá!” Tô Cẩn Du ôm đùi, nhìn chị ấy với vẻ mặt đáng thương, trong mắt ngấn lệ.
Tô Thư Nhan bĩu môi: “Yếu đuối.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây