Còn chơi cái gì nữa, Tô Cẩn Du tuyệt vọng, anh thậm chí còn tưởng tượng ra cảnh mình vừa nhảy cóc vừa hô “Tôi là đồ ngốc” trên sân vận động.
Không ngờ, Bùi Sinh ném bài xuống: “Không chơi nữa, bữa ăn đó không cần các cậu khao đâu.”
Trên mặt cậu ta không hề có chút gian xảo nào, dường như việc “đánh không lại thì chạy” là chuyện hết sức bình thường.
Tô Cẩn Du rất thích sự “mặt dày” của cậu ta, anh cũng ném bài xuống: “Ôi, buồn ngủ quá, về ngủ thôi.”
...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây