Mong muốn lớn nhất của Tô Cẩn Du là có thể sống những ngày tháng sau này một cách nhẹ nhàng.
Tằng Thương Thủy nắm cổ tay anh: “Nhân lúc tâm trạng đang tốt...”
“Hay là “yêu” một cái nhỉ?” Tô Cẩn Du lập tức tiếp lời, vẻ mặt như đã hiểu ra.
“Anh... Ý anh là hay là ra ngoài ăn một bữa, nhưng mà ý kiến của em cũng không tồi...” Nói rồi, Tằng Thương Thủy ôm chầm lấy Tô Cẩn Du.
“Mẹ kiếp! Em đã nói là đừng bao giờ ôm em bằng tư thế ẻo lả như vậy nữa mà!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây