“Rồi sao nữa?”
Tằng Thương Thủy véo má anh, đôi má phúng phính, sờ thích tay thật: “Em đoán xem.”
Sáng hôm sau thức dậy, à không, là Tằng Thương Thủy thức dậy.
Người kia thì không dậy nổi nữa rồi.
Hắn đứng trước gương thắt cà vạt: “Hôm nay đừng đến lớp nữa, lát anh nấu cháo cho em, trưa anh về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây