“Tùy cô.” Bùi Sinh khẽ cười, chỉ nói một câu, rồi quay đầu vẫy tay với Tô Cẩn Du: “Cẩn Du, ăn cơm thôi, tớ đói rồi.”
“Ừ…”
Tô Cẩn Du đi theo cậu ấy, nhưng sự chú ý của anh lại bay đến nơi khác
Đây là lần đầu tiên, Tô Cẩn Du ăn cơm ở nhà họ Bùi mà cảm thấy như mình nhai thức ăn như nhai rơm, chẳng có chút hương vị nào cả.
Bùi Sinh nhìn ra sự khác thường của anh, hắng giọng một tiếng: “Không ngon à? ”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây