Tô Cẩn Du lắc đầu: “Như thế này không được, không đầu không đuôi, không có logic. Cậu đừng lo lắng, cứ phát huy hết khả năng từ trước đến giờ của mình là được.”
Trần Niên thở dài, tựa vào ghế: “Tớ không biết tại sao, cậu nói xem tớ có nên chuẩn bị sẵn kịch bản gì đó hay không?”
“Còn chuẩn bị cả kịch bản nữa cơ à, cậu tưởng mình đang đóng phim hay gì? Hahaha! Tớ phát hiện ra cậu cũng chẳng hơn Bùi Sinh là bao!” Tô Cẩn Du vỗ bàn cười khanh khách, khiến mọi người đều chú ý.
Trần Niên nhìn anh, cười rộ lên, nụ cười đó hàm chứa ý nghĩa từ bỏ.
Yêu thầm là một chuyện đau khổ nhưng cũng rất ngọt ngào, là một đoạn ký ức đẹp đẽ nhất trong lòng cậu ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây