Tô San quay đầu nhìn thấy mẹ Tô, chân tay luống cuống: “Việc này liền dừng lại đây, nói với người ngoài là chị hai bây giờ đã đổi ý, con sẽ đưa chị hai lên Bắc Kinh, để chị ấy sinh ra đứa bé này, đừng đi ra ngoài nói bậy. Lâm Dược, anh giải quyết Đỗ Khang Kiện t, đừng lưu lại tai họa ngầm nào,”
Tô San cũng đủ quyết đoán lại nhanh nhẹn, sắp xếp mọi chuyện rất thỏa đáng.
Cuối cùng, Tô San ngồi xuống bên cạnh Tô Tuyết, kéo tay của chị ấy: “Chị, đứa bé em sẽ nuôi nó.”
Tô Tuyết đột nhiên ôm lấy Tô San khóc lên, tiếng khóc làm cho mọi người đều đau lòng.
Đứa bé trong bụng chị ấy, nhưng không có duyên phận với chị ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây