Khi giọng nói của cô gái truyền vào thư phòng, Tống Tri Vi mới miễn cưỡng rút được dòng suy nghĩ của mình ra khỏi cuốn sách.
Lúc này anh mới phát hiện ra, mình lại đắm chìm vào việc đọc sách ở nhà người khác.
Điều này khiến anh hơi xấu hổ, vội vàng đặt sách xuống, đi ra ngoài, vừa khéo đụng phải Hạ Đào đang đi tới.
Hạ Đào mượn cánh tay anh đưa ra để giữ thăng bằng, cười ngẩng đầu nhìn anh, “Cơm đã xong rồi.”
“Ừm, xin lỗi.” Tống Tri Vi nhỏ giọng nói, buông tay, ánh mắt tránh khỏi tầm mắt của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây