Hai chiếc xe bắt đầu quay trở về, chiếc xe chở thanh niên trí thức vô cùng náo nhiệt, mọi người thảo luận về những điều mình thấy hôm nay, cũng có người vì đọc thư nhà mà nước mắt lưng tròng.
Triệu Xuân Hiểu cúi mắt nhìn đôi tay mình, đầu ngón tay run rẩy, nhắc nhở rằng, cô đang sợ hãi...
Sợ người đàn ông đó.
Cô vốn tưởng rằng mình đã sớm xây dựng được bức tường thành trong lòng, sẽ không còn sợ người đó nữa, nhưng khi thực sự gặp lại, dù chỉ nhìn từ xa, toàn thân cô vẫn run lên vì sợ hãi.
Não cô không kiểm soát được mà nhớ lại, nhớ lại những lần bị đánh đập dã man kiếp trước, cảm giác ngạt thở cận kề cái chết, cảm giác đau nhói khắp người khi xương cốt gãy vụn, khiến cô không nhịn được mà đưa tay che mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây