Cô gái ngẩng đầu nhìn anh, dáng vẻ ngoan ngoãn trong đôi mắt đào hoa còn có chút khổ não rõ ràng, khóe môi Tống Tri Vi khẽ cong lên, chủ động cúi xuống, giảm bớt gánh nặng cho cổ cô, nhưng cũng khiến hai người dựa vào nhau gần hơn, gần đến mức hơi thở của nhau, nhịp tim đan xen vào nhau, không phân biệt được rốt cuộc là ai đang căng thẳng.
“Không mệt,“
Giọng cô vô thức trở nên mềm mại, chỉ vì ánh mắt của người trước mặt vô cùng yếu đuối, như thể chỉ cần một chút sắc nhọn cũng có thể đâm thủng, đập vỡ anh.
“Mỗi khi bóc một lớp, em lại hiểu thêm về anh một chút, thích anh thêm một chút, từng lớp một, từng chút một, tích lũy đến bây giờ, đã nhiều như vậy rồi!”
Cô khoa trương ra hiệu, đầu ngón tay vẽ một vòng tròn lớn giữa hai người, cố gắng xóa tan sự bất an trong mắt anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây