Anh không biết Hạ Đào đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh mơ hồ biết rằng, anh không thể buông tay, một khi buông tay, đóa hồng của anh, con nhím nhỏ của anh sẽ biến mất không thấy.
Hương gỗ dịu nhẹ bao quanh Hạ Đào, trái tim loạn nhịp bình tĩnh lại, cô cảm thấy an tâm, cũng cảm nhận được sự sợ hãi của anh.
Cô nhẹ giọng nói: “Không sao rồi, Tống Tri Vi, em không sao rồi, sau này sẽ không sao nữa.”
Hạ Đào không biết cảm giác đứt đoạn vừa rồi là do não thiếu oxy, hay là do sự ràng buộc cuối cùng của cốt truyện biến mất.
Cô chỉ biết rằng, sau kỳ thi này, cuộc sống mới của cô sẽ không còn bất kỳ trở ngại nào nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây