Hạ Đào cười híp mắt ngồi xuống, tiện tay đưa đôi đũa mình cầm cho Tống Tri Vi.
Triệu Yến: “Bên kia loạn lắm, nếu con là Đào Tử thì con cũng không muốn ngồi ở đó, chỉ tiếc, Đào Tử không thể ngồi với bà ngoại, có hơi buồn nhỉ~”
Hạ Đào bắt gặp ánh mắt trêu chọc của Triệu Yến, dứt khoát không che giấu nữa, cố tình lộ ra vẻ mặt tủi thân: “Hu hu, đúng vậy, bà ngoại đã gần hai tiếng không nói chuyện với em rồi~”
Mọi người bị cô chọc cười, Triệu Yến càng tiến lại gần, véo nhẹ khuôn mặt nhỏ của Hạ Đào: “Được rồi, đợi qua hôm nay, bà ngoại yêu quý của em sẽ đến quan tâm em.”
Lo xong chuyện cưới xin của cháu nội, thì đương nhiên phải lo chuyện cưới xin của cháu ngoại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây