Tôn Hướng Đông đã quen với thái độ lạnh nhạt này, nếu lúc này cô thân thiện gọi anh ta, ngược lại sẽ khiến anh ta không quen.
“Thật khéo, em đến tìm Xuân Hiểu sao?” Tôn Hướng Đông chủ động bắt chuyện.
Hạ Đào gật đầu, đột nhiên lên tiếng: “Anh cũng vậy sao?”
“Đúng vậy.” Tôn Hướng Đông định nói thêm gì đó, thì thấy cô gái bước nhanh về phía mình, còn đưa cái rương gỗ đang ôm trong tay cho anh ta, “Vậy vừa hay, đây là quà mừng cưới của em tặng chị ấy, anh giúp em đưa cho Xuân Hiểu nhé.”
Hạ Đào nói xong, không đợi Tôn Hướng Đông đáp lại, đã nghiêng người vòng qua anh ta rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây