Hạ Đào động tác nhanh nhẹn, rất nhanh đã trải xong giường, kết quả quay đầu lại nhìn, phát hiện Tống Tri Vi vẫn đứng nguyên tại chỗ, căn bản không đi, “Sao anh không ra ngoài rửa mặt? Không biết đồ để ở đâu à?”
Dường như chỉ có một khả năng này.
Hạ Đào vỗ trán, “Quên mất không nói với anh, đồ vẫn còn ở nhà chính, em chưa dọn, hôm nay mới mua chậu rửa mặt, bàn chải đánh răng, kem đánh răng vừa hay dùng được.”
Cô dẫn Tống Tri Vi đi về phía nhà chính, còn anh thì ngoan ngoãn đi theo, không nói gì, nhưng phối hợp với mọi chỉ thị của cô.
Điều này khiến Hạ Đào không hiểu sao lại có cảm giác anh là một chú chó lớn, kêu gì làm đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây