Khi Hạ Đào và Tống Tri Vi trở về thị trấn thì đã là bốn giờ chiều.
Dì A Đông và Triệu Yến đến nhà ga đón hai người, Triệu Yến vừa nhìn thấy Hạ Đào bước xuống xe thì không nhịn được bật cười.
Những người khác xuống xe đều xách vác đồ đạc lỉnh kỉnh, trên mặt lộ vẻ mệt mỏi, chỉ riêng cô, mái tóc dài suôn mượt gọn gàng, chiếc váy nhỏ tinh xảo xinh đẹp, trên tay chỉ xách một chiếc túi vải nhỏ, vẻ mặt tươi tắn không thấy chút mệt mỏi nào, còn người đàn ông xuống xe sau cô, vẻ mặt lạnh nhạt, đồ nặng trên tay trái tay phải không ảnh hưởng đến việc anh ta thỉnh thoảng giơ tay lên ngăn cách những người chen lấn đến bên Hạ Đào.
“Anh Tống này biết thương người ta ghê, chẳng trách bà Triệu đồng ý gả Tiểu Đào cho anh ấy nhanh như vậy.”
Dì Đông cũng nhìn thấy cảnh Tống Tri Vi che chở cho Hạ Đào, cũng hiểu tại sao Triệu lão thái lại đồng ý với người cháu rể này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây