Ánh trăng in bóng hai bà cháu lên con đường nhỏ kéo dài rồi lại thu ngắn, dần hòa tan trong một màu đèn cam.
“Á ——”
Hạ Đào mở to mắt, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đứng ở cửa, anh cầm đèn lồng, dáng người thanh tú thon dài, làn da lạnh lẽo trở nên mềm mại như ngà voi, đôi mắt sâu thẳm dịu dàng, giống hệt như thư sinh nho nhã trong phim.
“Là Tiểu Tống à.” Bà Triệu nheo mắt nhìn rõ người trước mặt, cười đầy ẩn ý, “Đã muộn thế này rồi, Tiểu Tống vẫn còn đợi à.”
“Đúng vậy, sao muộn thế này anh ấy vẫn còn đợi ở đây?” Hạ Đào thắc mắc, trong lòng nghĩ: không phải là xảy ra chuyện gì chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây