Không, không phải vậy. Chu Oánh thầm phản bác, anh ta không phải là người lạnh lùng vô tình, anh ta cũng sẽ dùng ánh mắt dịu dàng nhìn một người, cũng sẽ nhẹ nhàng cõng người ta trên lưng, chỉ là người đó không phải cô ta mà thôi...
“Nhưng mà, cũng không biết Tống Tri Vi sẽ thích người như thế nào, không lẽ cả đời này anh ta sẽ sống trong cảnh cô đơn sao?”
Người bạn cùng phòng tò mò lẩm bẩm, nhưng lại nghe thấy giọng nói khô khốc của Chu Oánh, “Giống như Hạ Đào.”
“Hả?” Người bạn cùng phòng ngạc nhiên.
“Hạ Đào, anh ta thích Hạ Đào.” Chu Oánh lại nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây