Bà Triệu liếc cô một cái, quay sang chào Tống Tri Vi, “Tiểu Tống, cháu rửa tay nhanh đi, bà đi bưng cơm cho hai đứa.”
Tống Tri Vi muốn từ chối, nhưng còn chưa kịp mở miệng đã bị bà Triệu chặn lại, “Đừng nói là đã ăn rồi, bây ở trên núi từ sáng đến tối, điểm thanh niên trí thức đó có thể để cơm cho con sao, đều là đồ ăn thừa, cháu xem mặt trắng bệch, nhìn là biết ăn nhiều bánh bao với uống nước lọc rồi.”
Tống Tri Vi: “...”
Anh xấu hổ cúi mắt, bị bà nói trúng tim đen, đúng là gần đây anh đều ăn bánh bao với nước lọc.
Bà Triệu khẽ hừ một tiếng, nhanh chân đi vào bếp, dáng vẻ nhanh nhẹn như vậy, thật sự nói mới bốn mươi tuổi cũng có người tin.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây