“Từ từ, ngươi nói mười thất vải, không phải đều là Hoài Ngọc tỷ tỷ tự tay dệt chứ.”
Hoài Ngọc cười gật đầu: “Hành Thần quyên bạc, ta quyên vải, đều là phu thê tự chúng ta tay làm ra, càng có thành ý.”
Diệp Tinh Tinh nắm lấy tay nhỏ của Hoài Ngọc tỷ tỷ, xót xa nói: “Vậy tỷ không bằng vẽ mấy bức tranh bán cho ta, dùng tiền bán tranh mua vải, còn có thể mua được nhiều hơn.”
Trương Đình Ngọc nhìn không vừa mắt, kéo tay phu nhân về nắm lấy: “Phu thê chúng ta tin tưởng Trường Phúc Trang của muội, chờ ta lãnh bổng lộc tháng này xong sẽ đưa qua cho muội, muội cứ làm cho tốt.”
“Ngươi hung cái gì chứ, việc nhỏ như vậy, ta tùy tay là làm được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây