Xuyên Thanh: Cửu Phúc Tấn Ngày Ngày Náo Hòa Ly

Chương 5:

Chương Trước Chương Tiếp

“Ngạch nương ta và bá nương nói cái gì?”

Tuệ Tâm nhẹ nhàng ấn vai chủ tử: “Nói đường bá người chịu đựng qua mùa đông, rồi điều dưỡng suốt mùa xuân, đến lúc nhập hạ thân thể đã khá hơn nhiều. Mấy ngày trước đây họ đưa A Tú về nhà chúng ta, bảo nếu người muốn A Tú hầu hạ, phúc tấn sẽ cho phép.”

Diệp Tinh Tinh xuất thân Đổng Ngạc thị, a mã nàng là đô thống tề thế, bá phụ là võ tướng nổi danh nhất đẳng công Bành Xuân. Theo sử sách ghi lại, bá phụ nàng vào năm Khang Hi 38 vì bệnh mà cách chức, năm sau sẽ qua đời.

Nàng đưa A Tú, một y nữ am hiểu điều dưỡng thân thể bên cạnh mình sang giúp, miễn cưỡng điều dưỡng được thân thể bá phụ khá hơn, giúp ông ấy sống thêm được vài xuân thu.

Diệp Tinh Tinh thở dài nhẹ, thật là vận mệnh trêu ngươi. Từ nhỏ nàng đã thân thiết với đường tỷ, được bá phụ bá mẫu yêu thương. Bá phụ hiểu tâm tư nàng, năm ấy còn chịu đau ốm vào cung cầu xin Hoàng thượng cho nàng thẻ bài, để nàng có thể xuất cung tự do hôn phối. Hoàng thượng đã đồng ý, nhưng cuối cùng không hiểu sao Dận Đường lại để ý đến nàng, khiến nàng trở thành phúc tấn của Cửu hoàng tử.

Tuệ Tâm quan sát sắc mặt chủ tử nhà mình, dịu dàng khuyên nhủ: “Người đừng giận dỗi với chủ tử gia nữa, dù sao thì trong lòng gia vẫn có người.”

“Ta tức giận với hắn làm gì, không đáng.”

Về chuyện trong lòng có nàng, Diệp Tinh Tinh cười nhạt, tiêu chuẩn của nàng và những gì Dận Đường có thể cho thật khác xa nhau.

Thôi, những ngày bực bội này, cứ tạm qua đi, đợi xuất cung rồi tính sau.

Thấy chủ tử tâm trạng không tốt, Tuệ Tâm lặng lẽ lui ra, khép nhẹ cánh cửa lớn.

Tình Vân đang canh ở cửa thò đầu qua, nói nhỏ: “Vừa rồi chủ tử gia giận dữ bước ra cửa, nhưng chốc lát đã quay về. Lúc chủ tử ta vào tịnh phòng, ta chưa kịp báo, thì Hoàn Nhan thị đến. Chân còn chưa bước qua ngưỡng cửa đã bị chủ tử gia trong phòng mắng đuổi ra ngoài.”

“Còn gì nữa?”

“Chủ tử gia đã đi rồi, còn dặn chúng ta không được nói với chủ tử là ngài đã về.”

“Vậy sao ngươi lại nói?”

Tình Vân cười hì hì: “Ta là nha đầu của chủ tử, đâu phải nha đầu của chủ tử gia, đương nhiên ta phải theo chủ tử.”

Tuệ Tâm cười hỏi: “Vậy sao ngươi không vào báo?”

“Ngươi cũng biết đấy, chủ tử vốn chẳng quan tâm mấy chuyện này, người chưa bao giờ để ý tới mấy thiếp thất của chủ tử gia, ta chỉ nói với ngươi thôi.”

Tuệ Tâm ừ một tiếng: “Ngươi đi nói với Hứa ma ma, bảo Hoàn Nhan thị năm ngoái đẻ non, có lẽ thân thể chưa hồi phục. Đuổi người đi thì nên mời thái y đến, chăm sóc thân thể cho tốt, đừng cứ đến lượn lờ trước cửa phòng chủ tử.”

Tình Vân lập tức hiểu ý: “Vậy ta đi làm ngay.”

“Không vội, tết Đoan Dương còn chưa qua, hoãn lại hai hôm. Đợi ngày kia nhà Tứ bối lặc xuất cung, mồng bảy hãy mời.”

Tuệ Tâm vốn là người cẩn trọng, một lúc sau vào hầu hạ chủ tử liền báo lại mọi chuyện vừa rồi.

Diệp Tinh Tinh chỉ gật đầu: “Ngươi suy tính chu đáo.”

Tuệ Tâm nhắc đến việc khác: “Mồng một vạn tuế gia ban thưởng lễ Đoan Dương có hai tấm cát sa, hai tấm hạt mè sa. Tấm hạt mè sa màu xanh lục có hoa văn đoàn hà liên, nô tỳ thấy màu sắc kiểu dáng đều hợp ý người, lại thích hợp mặc vào tiết này. Ngày mai người chọn kiểu, để nô tỳ bảo người may xiêm y cho người?”

“Cứ làm đi, nhưng không vội, từ từ may.”

Hôm nay đi thỉnh an, các phi tần phúc tấn đều mặc xiêm y bằng lụa mỏng, ai sợ nóng thì mặc sa y may từ mùa hè năm ngoái, chẳng ai mặc sa y mới may cả.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️